Cũng không hẳn là yêu
Nhưng mà thân thương lắm
Con ngỏ nhỏ hôm nào,
Căn gác nhỏ êm đềm
A đang chờ em xuống.
Cũng không hẳn là yêu
Nhưng mà sao thấy nhớ!
Ngày hôm ấy của em
Một căn phòng ấm áp,
Ánh nến hồng lung linh
Và cành hoa rực đỏ
A ôm em rất nhẹ
Em đỏ ửng má hồng…
Rồi một tối hôm nao
Em môt mình ký túc
Những hàng hóa sinh viên
Em bán hay chờ đợi!
A âm thầm ngồi đợi
Rồi đón em đi về
Chắc không phải là yêu,
Em giận dỗi điều gì
Mà xa a như thế?
Một năm, hai năm rồi
Chẳng thấy em cười vui,
Hay ưu tư phiền muộn…
Chắc không phải là yêu!
Mà sao a lại nhớ
Chắc có thể là thương
Mà a lòng vấn vương
Huy Hoang